Ảnh minh họa: Thang Tran.
Tôi không thích Tết vì tôi là một đứa trẻ và tôi vẫn thích nó cho đến bây giờ.
Khi còn bé, tôi không thích Tết vì mẹ tôi phải dọn dẹp nhà cửa và đi lại từng chút một, mặc dù nếu tôi nhìn qua kính, tôi không thể nhìn thấy chút bụi nào. Tôi không hiểu cảm giác của mẹ là năm nào cũng phải đón một năm mới. Tôi chỉ nghĩ đến cảnh một đứa trẻ ngồi trong nhà chờ ra sân sau, ghen tị với đám bạn đang chơi của nó. Hiện tại, tôi vẫn chưa thích Tết, vì không có tôi giúp, mẹ tôi vẫn đang dọn dẹp nhà cửa từng chút một. Khi dọn dẹp nhà cửa, tôi vẫn chưa hiểu được sự nhiệt tình của mẹ, chỉ khi tôi chỉ có thể nói những lời lo lắng bằng lời nhưng không thể chạm vào bài tập đang vất vả của mẹ, tôi mới hiểu cảm giác của con mình. Mọi thứ, ngồi lặng lẽ mong con chịu đựng nỗi đau của mẹ. Hồi nhỏ, tôi không thích Tết vì năm nào mẹ cũng nấu món thịt kho tàu, thịt nguội và canh măng với trứng. Với một đứa trẻ mê đồ ăn mãi, trong vòng mười năm phải ăn những món ăn như vậy thật là chán. Tôi đã từng ước mình có thể ăn gà nướng hoặc gà tẩm hương vị trong năm mới.
Tôi vẫn không thích Tết, vì năm nay mẹ tôi vẫn nấu thịt và trứng, đó là món ăn trong tâm trí tôi. Thịt luôn là trứng, và đường luôn mặn, nhưng dù trí nhớ của tôi có ăn sâu vào rễ thì tôi cũng không thể làm ra một nồi thịt như mẹ. Tôi mong rằng nếu chúng ta ăn gà quay trong dịp nghỉ Tết, chắc chắn sẽ không có cảnh cô ngồi trước nồi thịt đã nấu và nhớ xoay miếng thịt đã chín. Bên em không ngừng vang lên những bản nhạc xuân xưa, em chỉ mong nhà anh tắt điện để khỏi phải nghe tiếng ca sĩ than thở: “Mẹ không về thì buồn, mái nhà cằn cỗi. Không sửa được. “
Đến giờ, tôi vẫn không thích Tết, vì mỗi khi ai đó vô tình nhắc đến Tết, tự nhiên trong lòng lại vang lên một bài hát sôi động, rồi lại day dứt khôn nguôi. “Mẹ của đứa trẻ không có ở nhà trong mùa xuân này, con yêu mẹ, và đợi đến ngày mai.” Tôi về nhà mà không có điện, bởi vì bài hát này là một nỗi niềm khao khát trong lòng tôi …—— Trong một số trường hợp, tôi Ngơ ngác nhìn mặt nước hồ lạnh lẽo, như nghe thấy tiếng “tiếng thuyền”. Sự ấm áp, tiếng cười nói của mọi người gọi nhau là đặc trưng trong chiến dịch của tôi. Nơi đây, trong một ngày nắng hiếm hoi với cái lạnh -30 độ, tôi nhớ nắng phương nam, nhìn lên mặt trời tôi nghĩ nắng nhà mình không nắng, hồi nhỏ tôi không thích Tết vì không được. Đừng ở nhà. Khi tôi còn là một đứa trẻ, tôi thường thích đến trường và thích gặp gỡ bạn bè hơn là ở nhà.
Hiện tại, tôi vẫn chưa thích Tết, vì tôi và anh vẫn chưa được gặp chúng tôi. Mỗi người một nơi, người ở xứ sở chuột túi, bạn bè ở nơi đầy lá thông đỏ, ông già Noel quê tôi, đêm giao thừa chúng tôi luôn online. Ai cũng nói vui rằng mình sẽ về, ăn hết bát đĩa, làm đủ kiểu. Vâng, tôi thực sự thích nó. Rồi bỗng im bặt, nhìn pháo hoa qua màn hình laptop rồi buột miệng thốt lên: “Mong anh ở nhà”, rồi nén giọng run run: “Không buồn đâu. Mới Tết đây mà”. Khi còn nhỏ, tôi không thích ngậm lá mơ mà không xem phim hoạt hình. Chẳng hiểu sao gia đình này không trưng hoa hồng đỏ thắm hay hoa lan hồ điệp đẹp đẽ mà lại chọn loài hoa màu vàng mong manh và giản dị này.
Hiện tại mặc dù là hoa mai, ta vẫn là không thích hoa mai. Những bông hoa đầy cành. Anh thay em đắp lá mai, anh nguyện cho em mọi điều may mắn. Điều khiến tôi ngạc nhiên là tại sao năm nay anh lại mua nhiều cành mai hơn, rồi lại chọn những cành nhỏ, là những bông hoa nhỏ và xỉn màu. Bố cười nhẹ bảo cô gái bán hoa đang đứng giữa chợ Tết của Hee Hee T. Chợt nhớ ra con gái mình bơ vơ nơi xứ người nên ông đã mua giúp một ít hoa về quê. Sớm. Ngay cả trong một ngày lạnh giá và tuyết rơi, bạn không thể nhìn thấy những bông hoa vàng rực rỡ vẫn tỏa sáng như mặt trời? Chẳng lẽ anh không thấy cánh hoa cũng mong manh lắm, nhưng vẫn vẹn nguyên trong tim, để rồi đâu đâu cũng thấy hoa, tiếng hai quê hương đầy hoài niệm? Tết đến, nghe Tết đến rồi, bảo phải già hơn, ngoan hơn, có trách nhiệm và gánh vác vô số công việc, chỉ ước mình là trẻ con. Tôi nhớ khi Tết đến gần, có một cuộc thi vẽ tranh và tôi đã giành được giải thưởng là một túi kẹo. Tôi hăng hái mang về nhà khoe khoang khoe khoang và rất vui khi hứa với cô ấy rằng ngày mai tôi sẽ đi làm và kiếm tiền mua đồ ngọt.Lúc nào cũng vậy .—— Giờ tôi vẫn không thích Tết, vì Tết đến rồi cũng phải nói là tôi phải trưởng thành hơn, có trách nhiệm hơn với cuộc đời, với những người mình yêu thương và nhớ rằng mình vẫn chưa xong Lời hứa. Bà nội luôn dịu dàng nhìn tôi qua webcam và bảo cháu đợi bà cho kẹo. Quan trọng nhất, Tết còn có nghĩa là ông bà, cha mẹ già đi theo thời gian. Tôi lo thời gian trôi có lẽ không đợi tôi… Đôi bàn tay gầy guộc hằn vết đồi mồi, vết chân chim nơi khóe mắt và mái tóc bạc phơ khiến tôi đi chúc Tết không ngại ngần. –NguyễnLộcDan Vy
Mời độc giả gửi bài dự thi tại đây và viết cảm nghĩ về Tết.
Vietnam Airlines hân hạnh tài trợ cuộc thi “Xuân về nhà”. Xem thể lệ cuộc thi “Quê hương mùa xuân” tại đây.