Rời khỏi những “viên gạch” hỗn loạn khổng lồ trên thị trường, tôi chuyển sang “gạch” của sinh viên Đại học Bưu chính Viễn thông Lomonosov (MGU). Mặc dù cánh sinh viên lãng mạn thiếu nguyên liệu, nhưng tiếng cười phong phú hơn nhiều so với cửa hàng tạp hóa và không có bí mật nào trong môi trường lưu trú. Mặc dù thị trường rất lo lắng, nhưng hầu hết các sinh viên đều lo lắng về hoa và niềm vui khi chơi lần này. Để bù đắp cho những thiếu sót của Tết, chúng tôi phải đi ra ngoài. Những người trẻ rất lo lắng, có thể họ không xem xét công việc này, và sau đó họ sẽ có một công việc bán thời gian bên trái để kiếm tiền cho cha mẹ đi học, và vẫn làm việc cho những người đang chuyển sang thị trường chuyên nghiệp. Hầu hết các sinh viên Việt Nam đến học tại Nga cũng sẽ tìm được việc làm bán thời gian, hoặc dạy, bảo trì, sửa chữa máy tính … vì học bổng không nhiều, đồ dùng của phụ huynh cũng bị hạn chế. Thường hạn chế. Rốt cuộc, họ dễ dàng hòa nhập với cộng đồng ở nước bạn hơn những người lớn tuổi. Những người mới đến như Nguyễn Thị Bích L, 19 tuổi, đến từ Hà Tĩnh, sinh viên năm nhất của Mgu, vẫn rơi nước mắt: “Cháu nhớ cháu lắm, chú ạ”. Nhưng với bằng cấp như Trần Văn T-21 tuổi, TP. Hồ Chí Minh, sinh viên năm thứ ba của Đại học Bưu chính Viễn thông, đã xoay trục guitar, “Nỗi buồn mất cha mẹ đã qua, và bây giờ tôi đã quen với nó, vì số lượng hạn chế, tôi vẫn có bạn bè” gạch “, Mat (viết tắt của Moscow), Ngày nay, nhiều người đi chợ và chọn thuê một căn hộ “tây” để sống ở đó. Nó rộng rãi và thoải mái hơn, nhưng tất nhiên, tiền phải được sử dụng để chi tiêu nhiều hơn, bởi vì ngay cả giá của căn hộ là như nhau. Những người bình thường đặc biệt rất đắt tiền, 400-600 đô la Mỹ / tháng, 700-1000 đô la Mỹ hoặc 1100 đô la Mỹ / tháng, chưa kể tương đương với phí dịch vụ một tháng cho thuê. Cách tốt nhất là ghép đôi. “Người dân” thật đáng thương. Căn hộ của studio đôi khi chật cứng từ 7 đến 8 người, trong khi 2 đến 3 phòng nhỏ gọn có thể chứa được 10 đến 12 người. Khi chủ tàu có giá trị rút tiền, anh ta phải giảm hồ sơ sơ tán để tránh Quá lớn, vì theo hợp đồng, anh ta chỉ có thể sống được 4 đến 5 người. Mọi lo lắng thậm chí sẽ bị tấn công. Chờ xe buýt, taxi hoặc tàu hỏa, sợ bị cảnh sát kiểm tra … bực bội, từ một trăm đến vài nghìn rúp Sau đó, khi người bảo vệ hoặc tuần tra gõ cửa, anh ta bấm chuông cửa hoặc đập cửa để xác minh hộ khẩu. So với đầu những năm 1990, số nạn nhân bị mất nhà ở căn hộ đã giảm, nhưng có hàng ngàn người. Những gánh nặng vô danh và đau đớn khác đang ngày càng rơi trên vai những người tham gia thị trường.
Tôi dừng chân ở 3 phòng của Dmitoropskoe Solse trên đường đến thăm Nguyễn Văn Ng-Huang Si Ng và quê hương Nam Định của anh ấy Đi xuống. Căn hộ của họ có thể chứa tới 12 người. Ng sống ở một nơi chật chội như vậy, nhưng anh ta là một người đàn ông nhanh nhẹn, bắt đầu kinh doanh sau khi tính toán lại mối quan hệ với nhiều khách hàng. Vì vậy, anh ta sở hữu 3 trong thị trường KT. Một gian hàng, gia đình anh giờ được coi là tầng lớp trung lưu có thể để thức ăn ở Mat (thuộc chợ Dom) chuyên bán đồ thể thao mùa hè, áo da, áo sơ mi và đồ lót. Thực tế, do ảnh hưởng của Ng trên Mat, họ Giành được một cuộc sống. Chúng tôi đã làm một chút toán học. Trong số 101 người Việt ở đây, có khoảng 40 người (như Ng), 40 người đã “khuấy động” ngày hôm đó, 20 người trắng tay và người còn lại thì … Nhiều người đổ xô sang Nga để kinh doanh, đặc biệt là trong giai đoạn 1985-1995. Bây giờ xu hướng này đã dần biến mất vì cơ chế thị trường không còn nhiều đất để kinh doanh.
(tùy thuộc vào công việc)