Ông Nguyễn Phương Hùng trên đảo Sơn Ca. Ảnh: Việt Anh
“Trước năm 1975, tôi là trung úy của Kiểm lâm đặc biệt Việt Nam Cộng hòa. Vào ngày 30 tháng 4, tôi được đưa đến Hoa Kỳ. – Ủy ban Quân sự gồm có bốn người,”. Hồng Gang đã chia sẻ với VnExpress trong một cuộc phỏng vấn gần đây với Trương Sa.
Ông Hồng chỉ sống một mình. Ông là một công nhân của TDK, một nhà sản xuất băng nhựa Nhật Bản, làm việc trong một thời gian dài. Từ 24h đến 4h. Từ 6:00 tối đến 10:00 tối, anh có bằng cử nhân công nghệ thông tin. Sau khi tốt nghiệp, ông Hồng trở thành lập trình viên cho nhiều công ty lớn ở Hoa Kỳ (bao gồm cả Boeing) và sau đó mở công ty phần mềm của riêng mình có tên Hung Sofware Development. Ông Hong đã sử dụng một số lượng lớn tài liệu được thu thập từ một số người Mỹ để tạo ra trang web tin tức KBC ở nước ngoài vào năm 1990.
Năm 1995, Tổng thống Mỹ Bill Clinton đã dỡ bỏ lệnh cấm vận. Sau khi ông Hồng tuyên bố bình thường hóa quan hệ với Việt Nam, ông đã thay đổi quyết định. Tuy nhiên, phải đến đầu năm 2011, anh mới có cơ hội làm điều đó.
Thông qua một số trung gian, Tổng lãnh sự quán Việt Nam tại San Francisco tại San Francisco đã mời ông tham gia bữa tiệc năm nay. Dù bị từ chối nhưng ông Phương Hùng vẫn hỏi ông Ba Hùng về công việc của ông là tổng lãnh sự. Tham dự buổi họp báo nhà báo nước ngoài đầu tiên vào tháng 9 năm 2011, ông đã đồng ý.
“Sau khi nghe tin tiếp viên thông báo rằng máy bay chuẩn bị hạ cánh tại sân bay Nội Bài, tôi đột nhiên không thể không rơi nước mắt, ngay cả khi tôi khép môi lại”, ông Hồng nhớ lại.
Anh ấy đã khóc kể từ giây phút anh ấy bước vào khu vực hải quan. Anh nhận ra rằng anh đã xa quê hương từ lâu và nghĩ: “Đất nước này là một đất nước, bây giờ là thống nhất, tại sao tôi lại tiếp tục giữ lòng thù hận”.
Rồi Hà Nội dần xuất hiện trước mắt tôi. Đây là lần đầu tiên anh trở lại miền Bắc sau 48 năm. Anh rời Bắc Giang khi anh hai tuổi và rời Hà Nội khi anh chín tuổi. Ông cũng ngạc nhiên bởi giao thông đông đúc và đường phố rộng. Nhìn người dân Việt Nam hiền lành và thân thiện, anh tự nhủ: “Những người này không còn mắt trắng và mắt đen nữa. X Bruce, tại sao tôi đã ra đi hàng thập kỷ.”
Năm nay cũng là cơ hội cho ông Hồng ngày. “Xin vui lòng ngồi xuống” lần đầu tiên được đến thăm Trường Sa. Nói chuyện với Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Nguyễn Thanh Sơn, Chủ tịch Ủy ban Quốc gia Việt Nam, thẳng thắn bày tỏ ý định truyền tải thông điệp tới cộng đồng: “Trường Sa vẫn ở đây.” Nếu anh ta không được phép rời đi, anh ta và mọi người vẫn sẽ có Một vấn đề lớn.
Vào tháng 2 năm 2012, ông Hồng nói rằng ông được thông báo vào ngày 18 tháng 4 rằng phái đoàn Trường Sa ban đầu đã chặn ông trở về Hoa Kỳ. Ông đã phát hành nhiều băng video trên các đảo khác nhau ở Việt Nam, giới thiệu Cuộc sống của những người lính và người dân được ước tính là khoảng 2 triệu người Việt Nam. – “Một số người nói rằng video tôi chiếu đã được dàn dựng, nhưng sau đó tôi đã đến Trường Sa cùng vợ lần thứ hai. Là một ca sĩ Lehang năm 2013, hầu như không ai nói điều đó. Làm thế nào ông Hồng có thể nói:” Chuyến đi này đã tổ chức hơn 200 công dân Việt Nam từ các quốc gia khác tham gia. “Thật bất ngờ, kể từ khi chuyển đến Trường Sa, năm 2013, ông Hồng rất vui khi nhận được khoản tài trợ 8.300 đô la Mỹ từ độc giả để xây dựng xá lợi Phật. Năm nay, ông tiếp tục chuyển số độc giả của Quỹ Trường Sa lên 23 triệu đồng.
Có ba người con trưởng thành. Con trai cả là cảnh sát. Con gái thứ hai là giám đốc của Công ty Noadstrom. Con trai út Lê sở hữu ba công ty vận tải. Ông Hồng vẫn say mê công việc của một “nhiếp ảnh gia”, cụ thể là Biên tập viên của trang web tin tức và là phóng viên duy nhất.
Gần 80 công dân Việt Nam từ 22 quốc gia và khu vực đã đến thăm Đại học Saskatchewan tiếp tục đăng bài trên trang web vào giữa tháng Tư.
“Tôi nhận ra ngày hôm nay rằng người Việt Nam Đồng thời, họ muốn chấm dứt sự thù hận, và họ muốn biết nếu họ có thể làm bất cứ điều gì về đất nước này, họ sẽ tập trung vào kinh doanh. Mặc dù ở Hoa Kỳ, hầu hết những người Mỹ gốc Việt trẻ tuổi không còn quan tâm đến quá khứ “, ông Hồng.-Việt An nói